Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương
Nhớ người dưới núi mù sương
Cùng người tộc Lạch ra nương gieo trồng.
Đêm đêm bên ánh lửa hồng
Vui cùng du khách đánh cồng, múa chiêng:
Kể về những chuyện linh thiêng
Kể về những tục nên duyên vợ chồng.
Ai ơi mở rộng tấm lòng
Cho em theo với về vùng quê xa.
Hay là ở lại quê ta
Hai trâu, cỗ cưới anh là của em.
Tấm lòng người Lạch thân quen
Mưa rơi tí tách, đuốc len bên đường.
Tiễn châu chủ - khách khiêm nhường
Một xâu thịt nướng, một bình rượu ngâm
Vẫn còn tiếng hát dư âm
Trò chơi dân dã, móc chân cưới chồng.
Xa rồi, ngoảnh lại còn trông
Bên đường ánh lửa bập bùng dõi theo.
Nhớ người lòng bỗng nao nao
Khi nào gặp lại, lúc nào thì quên.
Con người ta có hữu duyên
Có thương, có nhớ, có duyên sum vầy.
Ai đi cho nhắn với này
Lang Biang nhé - một ngày khó quên.
Đà Lạt, tháng 7 năm 2007