Đêm đã khuya sao thầy chưa đi nghỉ !
Mãi loay hoay - trang giáo án - soạn bài.
Đã bao đêm - thầy thức hoài như thế !
Sức đâu còn cho giờ giảng ngày mai.
Đêm khuya rồi sao thầy chưa đi ngủ !
Vẫn suy tư trăn trở những trăm điều.
Để ngày mai - cứ mỗi sáng mỗi chiều.
Lại lên lớp - lái “chuyến đò” tri thức.
Đêm khuya rồi thầy hãy ngủ, thầy ơi !
Tập giáo án em xếp vào thầy nhé !
Làm thầy giáo - một đời như thế đó.
Bụi phấn phủ đầy trên mái tóc thầy tôi.
Bao lớp ra trường, bao người đã đi qua.
Còn ai nhớ - ai quên “ông lái đò” thuở trước.
Dẫu biết thế - nhưng trên đường thầy bước.
Em đã là cô giáo … giống thầy xưa.